Quy định về chuyển giao quyền yêu cầu?
Bài viết này quy định về chuyển giao quyền yêu cầu? Thủ tục và các trường hợp không được chuyển giao quyền yêu cầu.
This article regulates the transfer of the right to request, the procedures, and the cases where the right to request cannot be transferred.
1. Quy định về chuyển giao quyền yêu cầu?
Trong giao dịch dân sự, bên có nghĩa vụ phải thực hiện nghĩa vụ đối với bên có quyền. Tuy nhiên, bên có nghĩa vụ không phải lúc nào cũng hoàn thành đầy đủ và đúng hạn nghĩa vụ của mình. Để tạo điều kiện cho bên có nghĩa vụ có thể chủ động và hoàn thành nghĩa vụ một cách nhanh chóng, pháp luật đã trao quyền cho bên có quyền yêu cầu bên có nghĩa vụ thực hiện nghĩa vụ. Khi đến thời hạn mà bên có nghĩa vụ vẫn chưa thực hiện nghĩa vụ của mình, bên có quyền có thể yêu cầu họ thực hiện nghĩa vụ một cách đầy đủ và đúng đắn. Quyền yêu cầu này đóng vai trò như một sự đôn đốc, nhắc nhở bên có nghĩa vụ hoàn thành nghĩa vụ, nhằm tránh tình trạng chây ỳ hoặc trốn tránh nghĩa vụ.
Pháp luật cũng cho phép quyền yêu cầu này có thể được chuyển nhượng tự do cho một bên thứ ba khác. Điều này có thể hiểu là, việc chuyển giao quyền yêu cầu là sự thỏa thuận giữa các bên, trong đó bên có quyền yêu cầu sẽ chuyển giao quyền yêu cầu cho bên thứ ba. Thực chất, việc chuyển giao quyền yêu cầu chính là một hợp đồng, bởi sự chuyển giao này dựa trên sự thỏa thuận và đồng thuận giữa bên chuyển giao và bên nhận chuyển giao. Khác với việc thực hiện quyền yêu cầu thông qua người thứ ba (ủy quyền), khi quyền yêu cầu được chuyển nhượng, quan hệ giữa bên chuyển giao và bên có nghĩa vụ sẽ chấm dứt, đồng thời phát sinh một quan hệ mới giữa bên nhận chuyển giao và bên có nghĩa vụ.
[EN] In civil transactions, the obligated party must fulfill their obligations to the entitled party. However, the obligated party does not always fully and promptly fulfill their duties. To facilitate the obligated party in being proactive and completing their obligations quickly, the law grants the entitled party the right to request the fulfillment of obligations from the obligated party. When the deadline arrives and the obligated party has not yet fulfilled their duties, the entitled party may request them to fulfill the obligation fully and properly. This right to request acts as a reminder and urging for the obligated party to complete their obligations, preventing procrastination or evasion of responsibilities.
The law also allows this right to request to be freely transferred to a third party. This means that the transfer of the right to request is an agreement between the parties, where the entitled party will transfer the right to request to a third party. In essence, transferring the right to request is a contract, as the transfer is based on the agreement and mutual consent between the transferring party and the receiving party. Unlike performing the right through a third party (delegation), when the right to request is transferred, the relationship between the transferring party and the obligated party ends, and a new relationship is formed between the receiving party and the obligated party.
2. Khi nào không được chuyển giao quyền yêu cầu?
Để bảo vệ quyền lợi của các bên trong quan hệ, đặc biệt là bên yếu thế hơn, pháp luật đã quy định rằng quyền yêu cầu không được phép chuyển giao trong hai trường hợp sau:
Quyền yêu cầu cấp dưỡng và yêu cầu bồi thường thiệt hại do xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín. Đây là quyền tài sản gắn liền với quyền nhân thân của chủ thể có quyền. Quyền yêu cầu cấp dưỡng được pháp luật trao cho những người ở trong điều kiện đặc biệt và có mối quan hệ thân thiết với người có nghĩa vụ, ví dụ như giữa cha mẹ và con cái, hoặc giữa ông bà và cháu. Còn thiệt hại liên quan đến tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín là những thiệt hại cả về vật chất và tinh thần đối với cả bên có quyền và người thân của họ. Việc bồi thường thiệt hại mang tính chất bù đắp và an ủi về mặt tinh thần, và nếu chuyển giao quyền yêu cầu này cho người khác thì nó sẽ mất đi ý nghĩa đối với bên có quyền. Vì vậy, trong các trường hợp này, quyền yêu cầu không được phép chuyển nhượng.
Khi bên có quyền và bên có nghĩa vụ thỏa thuận hoặc pháp luật có quy định rằng quyền yêu cầu không được chuyển giao. Quy định này nhằm thể hiện sự tôn trọng ý chí tự do thỏa thuận của các bên. Đồng thời, quy định cũng nhằm dự liệu những trường hợp mới có thể phát sinh trong tương lai mà hiện tại pháp luật chưa thể lường trước được, trong đó không thể chuyển giao quyền yêu cầu.
[EN] To protect the interests of the parties in the relationship, especially the weaker party, the law provides that the right to request cannot be transferred in the following two cases:
The right to request alimony and the right to request compensation for damage caused by the violation of life, health, honor, dignity, and reputation. These are property rights associated with the personal rights of the entitled party. The right to request alimony is granted by the law to individuals in special conditions and those with close relationships to the obligated party, such as between parents and children, or grandparents and grandchildren. As for damages related to life, health, honor, dignity, and reputation, these are both material and emotional damages affecting both the entitled party and their relatives. Compensation for these damages is intended to restore and provide emotional comfort, and transferring this right to someone else would render it meaningless to the entitled party. Therefore, in such cases, the right to request cannot be transferred.
When the entitled party and the obligated party agree, or when the law provides that the right to request cannot be transferred, this regulation aims to respect the free will of the parties involved. At the same time, it also anticipates potential new situations that may arise in the future, which the law cannot foresee at present, where the right to request cannot be transferred.
3. Thủ tục chuyển giao quyền yêu cầu?
Khi quyền yêu cầu được chuyển giao, quyền yêu cầu giữa bên chuyển giao và bên có nghĩa vụ sẽ chấm dứt, và một quan hệ yêu cầu mới sẽ phát sinh giữa bên nhận chuyển giao và bên có nghĩa vụ. Việc chuyển giao quyền yêu cầu không làm ảnh hưởng đến lợi ích của bên có nghĩa vụ. Dù bên có nghĩa vụ thực hiện nghĩa vụ với ai, họ vẫn phải thực hiện nghĩa vụ đó đúng, đầy đủ, không nhiều hơn và cũng không ít đi. Do đó, việc chuyển giao không cần sự đồng ý của bên có nghĩa vụ, chỉ cần bên chuyển giao và bên nhận chuyển giao thỏa thuận và thống nhất ý chí với nhau. Quy định này giúp các bên thực hiện quyền dân sự một cách hiệu quả và nhanh chóng.
Mặc dù không cần sự đồng ý của bên có nghĩa vụ, nhưng bên chuyển giao vẫn phải thông báo bằng văn bản cho bên có nghĩa vụ về việc chuyển giao. Bên có nghĩa vụ cần biết người mà mình phải thực hiện nghĩa vụ để tránh nhầm lẫn, điều này có thể gây khó khăn cho các bên trong việc thực hiện nghĩa vụ. Thông báo là nghĩa vụ bắt buộc của bên chuyển giao, và nếu không thông báo mà phát sinh chi phí, bên chuyển giao sẽ phải chịu toàn bộ chi phí đó do lỗi của họ. Chi phí phát sinh có thể bao gồm chi phí chuyển giao tài sản hoặc các chi phí khác tùy thuộc vào từng giao dịch cụ thể.
Tuy nhiên, trong trường hợp mặc dù bên có quyền đã thông báo, nhưng việc chuyển giao quyền yêu cầu phát sinh chi phí cho bên có nghĩa vụ, bên có quyền vẫn phải chịu chi phí đó. Theo quy định tại Điều 277 Bộ luật Dân sự năm 2015: “Khi bên có quyền thay đổi nơi cư trú hoặc trụ sở thì phải báo cho bên có nghĩa vụ và phải chịu chi phí tăng lên do việc thay đổi nơi cư trú hoặc trụ sở, trừ trường hợp có thỏa thuận khác.”
[EN] When the right to request is transferred, the right to request between the transferor and the obligor will terminate, and a new relationship will arise between the transferee and the obligor. The transfer of the right to request does not affect the interests of the obligor. Regardless of who the obligor fulfills the obligation with, they must still perform the obligation correctly and fully, neither more nor less. Therefore, the transfer does not require the obligor’s consent, as long as the transferor and transferee agree and align their intentions. This provision ensures that the parties can exercise their civil rights effectively and promptly.
Although the consent of the obligor is not required, the transferor must still notify the obligor in writing about the transfer. The obligor needs to know who they are performing the obligation for to avoid confusion, which could make it difficult for the parties to fulfill the obligation. Notification is a mandatory obligation of the transferor, and if no notification is made, resulting in additional costs, the transferor will be responsible for bearing those costs due to their fault. The additional costs may include the cost of transferring assets or other costs depending on the specific transaction.
However, in the case where the entitled party has notified, but the transfer of the right to request causes additional costs for the obligor, the entitled party must still bear these costs. According to Article 277 of the Civil Code 2015: “When the entitled party changes their residence or office, they must notify the obligor and bear the increased costs due to the change of residence or office, unless otherwise agreed.”
TUYET NHUNG LAW cung cấp đội ngũ Luật sư chuyên nghiệp và giàu kinh nghiệm xử lý các vụ án trên thực tế trong lĩnh vực dân sự. Liên hệ tư vấn, mời luật sư tham giao bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp trong các vụ án dân sự. Vui lòng liên hệ số điện thoại hotline: 0975.982.169 hoặc gửi yêu cầu qua email: lienhe@tuyetnhunglaw.vn để được hỗ trợ.